Viết ra để rồi quên
Ngày 10/01/2017
Nhân dịp Bảo tàng lịch sử thành phố triễn lãm Trang phục thời nhà Nguyễn, tôi có dịp đi một vòng Sở thú. Lúc sáng khi vào cổng, tôi đã thấy một nhóm các bạn trẻ lôi giấy bút, bản vẽ ra chuẩn bị vẽ ghi nhà bảo tàng này. Chợt nhớ đến mình cũng từng lang thang qua các công trình này, từng lụi cụi đo nhắm, rồi vẽ, rồi “đi” màu.
Bao nhiêu năm qua rồi, có những công trình đã bị thay đổi hoặc thậm chí biến mất. Có những công trình vẫn nguyện vẹn đứng đó. Giữa Sài Gòn náo nhiệt vẫn có những khoảng không xanh um, mát rượi. Vẫn còn đó những công trình “nghiêm mặt” nhưng rất thân thiện đón bao người đến.
Trước đây tôi có khách hàng người Anh. Ông ấy rất thích tìm hiểu các công trình xưa cũ ở Sài Gòn. Nên tôi đã dẫn ông đi xem và chụp nhiều tấm hình của mấy căn biệt thự xưa nằm rải rác ở quận 1, quận 3, quận 5 hoặc Bình Thạnh. Tiếc là mấy hình đó giờ không còn nữa.
Cảm giác hơi tiếc nuố, tôi lục tìm trên mạng xem lại các công trình này, đúng là không ít người thích. Có nhiều trang web cá nhân, nhiều bài viết về những ngôi nhà, công sở làm mình thấy ấm lòng.
Mặt sau Nhà thờ Đức Bà (đường Đồng Khởi)
Bảo tàng Lịch sử thành phố (nằm trong khuôn viên Sở thú)
Bảo tàng Mỹ thuật thành phố (đường Phó Đức Chính)
Chùa Vĩnh Nghiêm (đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa)
Còn rất nhiều công trình nữa mà mình không thể nhớ ra hoặc có đủ tư liệu để lưu giữ.
Hay là mình dành thời gian tìm hiểu chi tiết hơn lần nữa và lưu giữ lại cho những ai cùng sở thích chia sẻ. Thỉnh thoảng tự mình mở ra nhìn lại để ghi dấu nơi mình từng qua, việc mình từng làm.